Tổng số lượt xem trang

Chủ Nhật, 25 tháng 9, 2011

Phố-Phường Và Em.

               


Phố!

Bước ra phố từ những vòng xe quay đều…Hàng cây xanh với tia nắng chiếu xuyên tán lá, nhũng dẫy phố không đều nhau cứ nhấp nhô lên xuống, cung bậc cuộc sống  chạy vòng vèo như hối hả…Saigon Chủ Nhật! Những hẹn hò tay trong tay, những cặp đôi nhí nhảnh vui tươi, những gia đình lên xe đi đâu đó cho ngày nghỉ cuối tuần…

Tôi bước ra từ những giấc mơ đêm qua, giấc mộng bình thường không giật mình tỉnh giấc, và cũng chả có gì để ghi nhớ, hay lưu lại…Vì nó mãi là giấc mơ dài không có thật.Vòng xe vẫn chậm chạp len lõi giữa dòng người đông đúc xa lạ. Một thoáng suy nghĩ dừng lại ở ánh mắt bâng quơ nhìn vào một vật gì đó ở trên cơ thể của mọi người…ánh sáng bất chợt hắt sáng chiếu vào mắt, viên kim cương trong suốt chiếu ra thứ ánh sáng lấp lánh trước ánh mặt trời đổ đốn vẫn đang ngự trị trên phố. Sang trái một tí,liếc nhìn cô gái da mặt hồng vì nắng, cặp kính đen to đùng che mất đôi mắt chắc chắn là rất đẹp của cô gái. Trộm nhìn sang phải anh to con dừng kế bên, áo thun quần ngắn trên vai đeo “vợt bắt muỗi”(Tiếng địa phương), và chắc có lẽ anh đang đi đến nơi mà anh cần xử dụng “công cụ trên vai” kia. Ok! Tiến tới đi anh trai ơi! những hàng cây và phố lần lượt ở phía sau và bất tận.

Phường!

Tiếng loa phóng thanh nghe ong óng : Giữ vệ sinh chung..,hàng quán ngổn ngang, người người đưa lưng ra đón nắng, chen chúc ăn sáng để nghe họ “phóng thanh”. Khu phố, đất đá từa lưa, mọi nhà phải đóng tiền để con phố hổn độn cát và đất…Bà cụ kế bên phân trần dự án trên giấy phép là trọn tháng…Con trẻ khu phố sáng nay chả còn một mống, bọn nó nhìn sân chơi cuối tuần bị băm nát và những ánh mắt buồn rười rượi.

Một tháng ư!?!? Sống chung với những gập ghềnh, hai tay sẽ nở không đều vì phải dắt dựng xe lên xuống, xương sống sẽ cụp xuống vì phải cần giúp đỡ mấy chị em kế bên vào nhà, nổi buồn sẽ lan tỏa cho cái tiệm nhỏ hớt tóc đầu con hẻm cho tới cuối phố. Một tháng ngại ra vào, một tháng bỏ tiền mà mang phiền muộn…

Và Em!

Nhìn em buồn quá, em kém tươi xinh vì phải chịu đựng cùng tôi những trăn trở. Cứ thế đấy! Dạo này tôi ít nói chuyện cùng em, ít hài hước pha trò cùng em, sự quan tâm cũng không cón như trước nữa…Tôi cũng kém vui nên trở thành kẻ vô tâm, tôi khóc thầm thì em khóc cùng tôi, hầu như em chỉ biết chịu đựng không oán trách và có lẽ em iêu tôi.

Em này! Hãy để nụ cười anh trở lại...Nhất định anh sẽ vui và an lành không trăn trở và anh sẽ quan tâm em hơn, iêu em nhiều hơn hỡi Nàng của lòng anh. Nụ cười sẽ vẫn trên môi và sẽ riêng dành tặng em...Nhìn em! Anh cảm thấy Hạnh Phúc.

Nếu có ai chúc tôi Hạnh Phúc thì em sẽ Hạnh Phúc cùng tôi!

Sẽ hiểu như thế em nhé! Nàng Toillette@ của anh!

Thứ Sáu, 16 tháng 9, 2011

Những Mùa.

Mưa có phải chăng là nước mắt dành cho nhau? Những hạt mưa tròn rơi từ trên bầu trời vỡ tan trên vai anh…

Mưa cũng giống như những giọt nước mắt của em còn bỏ quên lại trên áo anh…

Mưa! Phố mưa nhìn buồn lắm…

Mưa giăng trắng xóa. Mưa xóa dấu chân anh và em trên mặt đất này…

Phố buồn tênh khi thiếu vắng đôi tình nhân tay trong tay cất bước ấm áp đi về những ngày mưa…

Nắng! Nắng nhạt mà vẫn như say…Chở nắng trên vai, bất giác giật mình ngoái lại.

Nắng trên phố vẫn nhảy nhót trên từng nhọn cây…Vắng em thiếu cả bầu trời nhạt nắng.

Anh và mưa nắng! Chỉ là khác mùa khi nắng khi mưa.

Em và Anh! Chỉ còn là khoảnh cách ngày càng xa…

Anh-Em và những mùa! Xa mãi...

Cào Cào Bay Trong Gió


Ai cũng nói con hơn cha nhà có phúc…Tất cả mọi thứ mà hắn có đều hơn hẳn cha:

To cao…

Vòng ngực cũng to hơn, chảo nồi của hắn cũng thuộc loại xịn nhất.

Hắn không giống cha. Hắn giống Mẹ của hắn nhiều hơn và quan trọng nhất là hắn không giống cái ông hàng xóm cạnh bên.

Ngày hắn ra đời chỉ bé xíu cân nặng chỉ có 2,1kg. Nhìn hắn đen thâm không khóc oe oe như bao đứa trẻ khác. Hắn ngộp và không muốn ở thêm trong bụng tối thui của Mẹ và hắn chui ra sớm hơn dự định của mọi người. Cứ nghĩ hắn sẽ èo uột và khó nuôi…Nhưng hắn không làm phụ lòng cha mẹ hắn. Hắn kiên quyết lớn thật nhanh và nhất định không bệnh hoạn dù chỉ một lần…Ngoan hiền, chỉ biết quanh quẩn ở nhà khi có bố, nhìn hắn lớn lên từng ngày  là hạnh phúc của một người khi đã lên chức làm cha. Hắn luôn là động lực cho bố làm việc cật lực…Hắn iêu bố nhất, hắn luôn hỏi khi bố vắng nhà…Hắn cảm thấy bố vắng nhà nhiều ngày hơn…Hắn giận bố, vì không quan tâm đến hắn…Hắn luôn ôm chiếc áo của bố khi ngủ mà không có bố…Nước mắt của hắn chỉ là nước mắt của con trẻ…Hắn nào biết nước mắt của bố là sự đổ vỡ…Nước mắt! Sẽ luôn mãi chảy xuôi...

Hắn giờ đã trưởng thành hơn. Hắn iêu bố và muốn được ngồi trò chuyện cùng bố như hai người đàn ông. Café cùng bố…Xem phim cùng bố vào những ngày nghỉ, thích cách ăn mặc giống bố.

Hắn! Không đua đòi, không cần vật chất hay tiền bạc…Hắn không thích xài điện thoại di động mode nhât, không thích vòi vĩnh tiền quà vặt hay xe cộ đắt tiền…Hắn muốn bố quan tâm nhiều hơn, hắn thích khi tan trường có bố đứng đón, hắn sợ bị bắt nạt và chỉ có bố là người luôn bảo vệ cho hắn…Hắn nhắn tin cảm ơn bố đã cho hắn ngày vui của tuổi 16 ngọt ngào đã qua.

Hắn đã trưởng thành! Hắn tự tin hơn khi tham gia hoạt động xã hôi. Hắn thích chơi lắp ráp mô hình tĩnh…Hắn iêu thích môn đòi hỏi sự tỉ mỉ và độ chính xác cao…Gỉai thưởng khuyến khích do hội mô hình trao tặng và hắn đã biết cơ bản tự lo cho bản thân của mình.


Con trai của bố! Con đã lớn thật rồi! Con đã mạnh mẽ hơn. Con biết iêu thương những người chung quanh…Con biết phẫn nộ trước cái xấu. Con đang lớn lên trước mọi cám dỗ và bố sẽ ở cạnh con như bao lần…

Bố iêu con! Nhiều hơn bản thân của bố.

Bay nhé cào cào!


Thứ Hai, 12 tháng 9, 2011

Thư Gửi Chị Hằng.

Năm nay Cuội quyết chí gửi lá thư cho Chị Hằng…Cuội đã bao ngàn năm nay vẫn thế. Vẫn iêu khuôn mặt đẹp rạng rỡ của Hằng, dáng thanh mảnh như cây liễu đào tơ, khiến Cuội như ngẫn ngơ biết bao nhiêu ngàn năm lần rồi…Cuội biết chị Hằng không thích Cuội. Cuội không phải là người dối trá như nhân gian thường gọi. Cuội sống cuộc đời phiêu bồng bên gốc đa già, nhà cuội chỉ có thế. Nhà Cuội trên một hành tinh rất xa đất rộng thênh thang mà chả có đến một con cò để mà bay thẳng cánh…Cuội chung tình chỉ iêu chị hằng nga.

Cuội biết trên hành tinh xa xôi này Cuội là người giàu nhất. Tình cảm bao la của Cuội có được ví như vật chất của mỗi con người? Không! Vật chất là Cuội…Trái tim Cuội như hột xoàn kim cương, luôn lấp lánh trước ánh sáng hay đêm tối. Kết tinh từ những hạt mầm sống của Tình Iêu, của thế giới tạo hóa trước khi trái đất này được sinh ra. Cuội vẫn là Cuội! Có người lại ví von đá cuội nhưng không phải là Cuội. Đá cũng cứng mềm, đá cũng biết lót chân ai…Đá-Cuội, nghe cô đơn quá! Hòn đá cuội chỉ biết nằm lắng mình bên dòng suối chảy qua thân, chảy cho đến khi bóng nhẵn thân hình vẫn là đá.

Ngàn năm vẫn như ru, bởi chung thủy hay vô tình của người đời đặt cây đa bên Cuội. Đa đã già hơn xưa, rễ mọc lòa xòa chung quanh. Cuội ơi! Cuội có còn trẻ mãi như nhân gian gọi hay nay đã già. Cuội có còn xứng đôi với Chị Hằng.

Chị vẫn còn nguyên nét son phảng phất…Hằng Nga bên ánh trăng vàng lung linh sáng rực cả khoảng trời đêm như sắc đẹp tuyệt trần tiên nữ. Tiên phải kết se duyên với Thần thánh. Tiên vẫn là Tiên, cho dù muôn loài của trái đất bị tuyệt chủng…Trái tim Hằng Nga không dành cho Cuội. Tình iêu là thế đấy! Con tim luôn dở hơi dở chứng bất thường, khó trị…Hằng Nga vẫn có trái tim và mãi mãi trái tim ấy không dành cho Cuội…

Lá thư tay không dán tem Cuội nhờ Tui gửi là thế này :

From : Chú Cuội già…

Địa chỉ : 384.403 km khoảng cách.

To : Hằng-Nga. Người của Mặt Trăng!

Thư gửi Hằng-Nga!

Cuội iêu Hằng-Nga! Vẫn mãi là thế…!

P/S :Nếu không có Chị Hằng thi gửi cho Nga nhé!


Rock!



...Rock cho cuộc sống muôn màu bất tận...
   Ngày xưa, khi nghe dòng nhạc này là tôi cứ đong đưa, lắc lư theo điệu nhạc cuồng si...Vào đầu thập niên 80... chỉ còn âm nhạc là thú vui của Thanh niên saigon...Dọc trên đường Trần Qúi Cáp( Nay là Võ Văn Tần Q.3) Có rất nhiều quán Cafe nhạc, trên con đường nhỏ trãi dài khoảng chừng non 200 mét thì đã có trên gần 20 quán. Cái thời mà chỉ có "Cơm áo và gạo..."  Tiền thì hầu như không có, đi uống Cafe chỉ toàn là uống "nâu đen"…

   Trước thời gian đấy và đến năm 1980 Thanh niên Saigon cứ tóc để dài chấm vai là Mode nhất, vừa đi đường vừa phải trốn tránh Công an, cứ gặp mấy anh Công an là " Tóc phải xuống đường" mà cứ đi như thế là phải vượt qua 2,3 "trạm cắt tóc"...Tôi còn nhớ trên đường Hồng Thập Tự.Nay là ( Xô Viết Nghệ Tĩnh), có quán Cafe "Bố Gìa" là đỉnh điểm dành cho giới "chơi sang" được ngồi ở đấy là cũng nở lỗ mũi lắm rồi...Khi nghe nhạc bạn phải là người "lắc lư" mới gọi là dân nghe nhạc, những bài nhạc ở đây thì không Rock nặng mà là tổng hợp những bài bất hủ, từ The Beatles, CCR, Bee-Gees,Eagles...
  Nhạc Rock! Khi bạn nghe những giai điệu dồn dập, những âm thanh gào thét như tiếng lòng  thổn thức đưa bạn vào một thế giới gần như hoang dã. Âm nhịp đôi lúc dồn bạn và sâu lắng đến bất tận... Để nghe và cảm nhận bạn là người có tư tưởng thật nổi loạn, phiêu lãng đầy cá tính và sống rất thật...

   Rock! không dành cho người yếu tim và thất tình, tình phụ...
   Rock! đưa bạn vào thế giới khác, không gian khác. Thế giới của những nụ cười như "ai oán" cứ mặc sức thả hồn đong đưa...Một thế giới không có giả dối, không chiến tranh, không sầu não thật riêng biệt...
   Tôi đã sống qua những thời kì khó khăn cùng Rock...Tôi lớn lên cùng Rock
   Nhớ Rock! Nhớ những năm tháng tuổi trẻ...

Nhạc phẩm các bạn đang nghe là của ban nhạc Scorpions với tiêu đề : You And I (Em Và Tôi). Dưới đây là bài dịch của bài hát

 

Em và tôi

Tôi mất tự chủ vì em đó.
Vì cái cách em nhìn tôi thế này.
Ẩn trong đôi mắt, là những điều em nói tối nay
Tôi chẳng còn thơ bé, cuộc đời mở toang cửa
cuộc đời mới mẻ đầy thú vị

Tôi mất bình tĩnh mỗi khi gần em
Tôi mất bình tĩnh, đừng nhìn tôi thế kia
Chưa trong đôi mắt, là tiếng sét tình yêu
Như bông hoa mọc lên, cuộc sống muốn em biết
Cuộc đời có biết bao diệu kì

Được viết lên từ cuộc sống của em
Được viết bằng chính trong tim em

Hai chúng ta có một giấc mơ
Tìm một nơi của tình yêu, nơi ta có thể lẩn vào
Hai chúng ta đã vừa tạo ra
Sẽ cùng yêu cho hôm nay và mãi sau

Tôi mất tự chủ vì em đó.
Vì cái cách em nhìn tôi thế này.
Chứa trong đôi mắt, là những điều em nói tối nay
Bao hứng khởi như chưa từng có
Trong cuộc đời vô tư lự của tôi

Được viết lên từ cuộc sống của em
Được viết bằng chính trong tim em

Hai chúng ta có một giấc mơ
Tìm một nơi của tình yêu, nơi ta có thể lẩn vào
Hai chúng ta đã vừa tạo ra
Sẽ cùng yêu cho hôm nay và mãi sau

Thời gian chẳng đi trong những ngày vô sầu
Rồi rơi vỡ chỉ vì tối nay
Yêu mỗi em, sẽ chẳng đổi thay
Lời thề ước, tôi có đây để cho em
Cho đến ngày nhắm mắt xuôi tay

Yeah.

Hai chúng ta có một giấc mơ
Tìm một nơi của tình yêu, nơi ta có thể lẩn vào
Hai chúng ta đã vừa tạo ra
Sẽ cùng yêu cho hôm nay và mãi sau



Thứ Ba, 6 tháng 9, 2011

Ngày Không Tên.(Thu Phương/Việt Anh)

               


Mình sẽ xa lạ nhau, dòng thời gian trắng bên trời
Và hạnh phúc có long lanh như màu nước mắt
Mình sẽ xa lạ nhau, giật mình trưa đã sang chiều
Ngày hôm qua gió lãng quên bên đời thổi mãi

Những thanh âm chiều cuối tuần
Thành phố nuối bao lần khóc mưa về
Trốn đi đâu được nỗi buồn
Giữa hai tay đường vẫn đơn
mỗi ban mai tình yêu còn là sương khói

Mình sẽ xa lạ nhau, đợi chờ mưa nắng hai mùa
Ngày không tên khi bên em không là anh nữa
Mình sẽ xa lạ nhau chiều ngủ quên dưới mây trời
Mình sẽ xa lạ nhau, em với anh...

Mình sẽ xa lạ nhau chiều ngủ quên dưới mây trời
Mình sẽ xa lạ nhau, em với anh…

Mình sẽ xa lạ nhau! Nghe buồn không nào???

Lần đầu tiên. Mylife được nghe nhac phẩm này cách đây gần 6 năm…Một Album đầu tiên của Thu Phương được phát hành tại Mỹ gồm những bài hát của Nhạc sĩ Việt Anh và tên tuổi của ca sĩ Thu Phương đã gắn liền với tình khúc của Việt Anh như : Dòng sông lơ đãng, những mùa hoa bỏ lại, không còn mùa thu…Nghe Thu Phương hát Ngày không tên thật là tuyệt với bản Ballad phối âm đầy cảm xúc. Bài hát như không chở hết được nổi nhớ cồn cào dành cho một cuộc tình vừa đánh mất…Ca từ trong bài hát đã làm cho mylife cảm được và những con chữ như bay biến đi trước ngôn ngữ của bài hát.

Những thanh âm chiều cuối tuần
Thành phố nuối bao lần khóc mưa về
Trốn đi đâu được nỗi buồn
Giữa hai tay đường vẫn đơn
Mỗi ban mai tình yêu còn là sương khói

Mình sẽ xa lạ nhau, đợi chờ mưa nắng hai mùa
Ngày không tên khi bên em không là anh nữa
Mình sẽ xa lạ nhau chiều ngủ quên dưới mây trời
Mình sẽ xa lạ nhau! Em với anh...