Tổng số lượt xem trang

Thứ Bảy, 14 tháng 5, 2011

Cafe Với Nắng.

Không gian, cây cỏ, những con nắng…Café với nắng, những tia nắng nhạt cho buổi sáng không nhiều suy nghĩ. Nhìn từ giọt nhỏ dần, rơi thật chậm…Suy nghỉ không vội tan, những viên đường cứ khuấy mãi trong sắc màu nâu, rất đen cho café đắng.

…Có những lúc muốn xóa hết...Xóa hết!

Nghe Lê Hiếu hát, thả người nhả khói thuốc lên cao, khói mơ màng không tan. Café với nắng, Những tia nắng chiếu xuyên tán lá…Nheo mắt, lờ mờ hứng nắng trên vai. Gõ vài con chữ, bịt mắt như ngu ngơ trước sự đời. Giờ sống cho ta, cho cái cảm giác luôn bất an đang luồn lõi trong sâu kín. Không vội, không lạ lẫm trước mọi việc, luôn chuẩn bị cho mình những lối thoát khi cần.

Café với nắng, như hâm nóng tâm hồn…Vẫn thich những cơn mưa bụi nhỏ li ti, như những nghịch lý đang tồn tại trong con người. Cứ viết và gõ những gì mình thích…Có thể có người không hiểu, nhưng ta hả hê nổi lòng. Vẫn viết cho mình bằng lời lẽ liêu xiêu, thời gian và cái không gian này chỉ dành cho ta…Duy nhất! Chỉ là ta với nắng đếm từng giọt café.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét