Tổng số lượt xem trang

Thứ Năm, 5 tháng 5, 2011

Sống Chậm.

Một sáng của ngày còn đọng trên mây, không gian quanh ta bình yên đến lạ…Một chút se lạnh của cao nguyên, mùi không khí ẩm ướt hòa quyện với lá cây cỏ và gỗ thông. Tiếng đàn của tôi chợt loãng trong cái không gian giữa trời và đất mênh mông. Hít một hơi dài sâu vào tận trong lồng ngực, không khí mát lạnh mềm ướt trong huyết quản, phổi căng đầy như tiếp thêm “lửa niềm tin".

Tôi là người lữ khách, tìm cách ẩn mình vào rừng cây của đồi núi, suối mát. Tôi chọn cho mình khoảng cách xa với thực tại.Như kẻ trốn chạy với chính bản thân cũ xì, ồn ào chợ búa, thành thị. Như thoát ẩn hiện theo cách của những con người không hoàn thiện chỉnh chu. Một không gian sống “ ru rừng”. Nơi chỉ có tiếng chim muông, không đố kị hờn ghen, không kết nối tương lai, hay định vị bằng tín hiệu hiện đại. Có thể đâu đó nơi này, tôi tìm được tâm hồn mình trong phút chốc. Có những con người bình thản đến lạ. Họ thong dong với bàn chân chai sạn, gương mặt thật rạng rỡ như tìm thấy được niềm vui, những bước chân không vội như đồng cảm với tôi…Đây là hiện tại, thực tế trãi nghiệm trước mắt, cảm giác tôi đang được sống thật và thật bình yên với trái tim nhịp bình thường, vẫn rung, vẫn đập…

Đã bao lần, mỗi lần cảm giác không vui ùa về…Lại lên rừng, lại lên đồi cao. Thích ngắm nhìn từ phía trên cao, nhìn xuống thấy mọi vật nhỏ li ti, đứng từ phía trên cao này, nhìn mọi vật và con người bằng khái niệm rất “trừu tượng”…Cho cảm giác thả lên cao như cái bóng bóng xà phòng được thổi tung bay, để được vài phút lo lững trên không trung, rồi vỡ tan…Có thể là nỗi niềm, hay chăng là buông thả buồn phiền vơi.Lại dạo khúc nhạc tình phố núi, để cảm nhận sáng bình yên quanh ta. Chỉ là ý nghỉ, và chỉ có một chiều. Nghỉ nhiều về quá khứ, như mua một chiếc vé khứ hồi, trở về trong vài phút, mất tiền vì muốn dừng chân tại nơi ta trở về không quay lại. Ở noi này có nhiều thứ buồn, lại muốn vội vã quay trở lại.

…Cơn mưa từ đâu đến, gió từ nơi nào vẫn cứ thổi. Chạy núp vào mái hiên, vẫn là lữ khách đi xa nhà bất thình lình trú mưa bên hiên vắng…Những nốt nhạc còn vương vãi trên cung đàn.

…Chỉ là cơn mưa nhỏ bụi li ti trên cao nguyên rót thêm buồn trên bờ vai.

…Cuộc sống chậm lại nhưng suy nghĩ rất vội…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét