Tổng số lượt xem trang

Thứ Hai, 16 tháng 5, 2011

Đàn Ông Sắc Xảo...

Đang ngồi tán dóc ở góc phố Café. Tui ,cùng thằng Toàn là bạn của Dũng, đang nói như thao thao bất tuyệt về chuyện phụ nữ đẹp theo kiểu  “mặn mòi sắc xảo” …

Thằng Hùng nói như bay : Cuộc đời của “tao” gặp nhiều phụ nữ như thế…

Điểm cuối cho cuộc tình của Hùng dừng lại ở vợ hắn. Phụ nữ “sắc xảo” như vợ Hùng là luôn luôn kiểm chứng cho lời nói của hắn. Hở cái gì vợ Hùng cũng biết như đoán trước tương lai hậu vận của hắn…Dù có nói dối cỡ nào cũng bị cái vị “mặn mòi” kia nuốt chửng, biết tỏng những và nhiều nhiều chuyện của “hắn” làm sau lưng vợ. Hắn luôn cười hehe, sao những lần bị phát hiện chuyện thật giả, cứ như hư không : Không biết, không có, không hiểu…Túm một chùm là vô tội=trắng án.

Thế thì “mày” cũng thuộc loại “đàn ông sắc xảo” ấy chứ! Toàn xen vào câu của Hùng.

…Này nhé! Thằng Toàn nói hoàn tòan chính xác.

Cu cậu đẹp trai, miệng thì lưỡi dính mồm, dẽo như “cu sao”(cao su). Những câu nói “bất hủ”, cu cậu cứ thuộc làu làu. Cứ mỗi ngày càng tinh ranh, nhưng câu nói chứa đầy uy lực, ấn tượng trước đám đông, thêm tô điểm cho vẻ ngoài rất học giả của cu cậu,vẻ ngoài phớ lờ rất Ăng-Lê. Ở sở làm thì uy tín, cho chất lượng từng lời nói. Có lúc nói như đểu, châm chích và hoàn toàn có răn đe búa tạ…Hắn luôn lường trước được những mối hiểm họa nguy cơ hay tiềm ẩn. Những gì “hắn” cho và nhận đều ngang bằng như nhau, không nói nhiều, khi nhờ miệng lưỡi quá “sắc xảo” của hắn nên hắn nhận nhiều hơn…

Những hình hài thuộc về Dũng là của Cha mẹ ban tặng, miệng mồm của Dũng cũng là do cơ chế “bao cấp” tạo ra cho hắn. Công việc của Dũng từ ngày mới bắt đầu chập chững vào nghề là “thủ kho” cho một công ty quốc doanh. Lúc về nhận nhiệm vụ của bao đời thủ kho trước. Thì hắn đã mở một con mắt "Thiên lôi" nhìn đời.... Bàn giao, kí nhận và luôn mất mát để lại của “trùm kho” trước. Họ ra đi để lại lời nhắn cho “cu cậu” là hãy làm theo nhưng gì mà khẩu hiệu mách bảo :

Thủ kho, to hơn Thủ trưởng!...oách! chứ chả chơi. Có nhiều lần Thủ trưởng hạ lênh :

-Cậu phải luôn theo sát tớ như bóng với hình…

Cái miệng của “hắn” bắt đầu dẽo như cao su, lưng hắn lom khom với cấp bậc trên cao, thẳng thắn dưới cấp dưới quyền…Đến giờ hạ cánh của Thủ trưởng, hắn cũng an toàn cho một ổn định lâu dài về sau. Thời mở cửa đã điểm hắn mở công ty chuyên nhập linh kiện máy tính ăn nên làm ra béo bỡ một thời…

Trở về cái sự “khôn ngoan sắc xảo” của Dũng. Gặp người phụ nữ hắn iêu, hắn iêu điên cuồng người con gái trẻ đẹp. Hắn bị đổ nghiêng ngã trước cô gái rất ngây thơ, và bằng mọi cách phải lấy được nàng…Ngày cu cậu cưới. Cả tuần hắn vui mừng cứ kéo cả bọn ra ăn chơi nhảy múa. Rồi như tôn thờ cho tình iêu vĩnh cữu bất diệt còn mãi…Vợ chưa cưới của cu cậu với vẻ đẹp “mặn như cá mòi” còn sắc thì khỏi phải chê…Qủa thật là trai tài tụm lại với gái sắc như “dao lam”, làm cả hai bọn tôi cứ ngất ngư…

Những lần gây gỗ với vợ. Bộ ba chúng tôi ngồi mổ xẻ từng câu, từng chữ của hắn nói…Một góc nhìn vô tư phân minh dành cho bạn thân, và những lần lắng nghe giọng buồn của vợ hắn thanh minh cho cho sai phạm của hắn. Dần dà, chúng tôi cũng hiểu ra, và nghiền ngẫm câu nói của ông bà nội tui thường nói :

Phụ nữ mặn mà sắc xảo thường đa đoan, lòi ra chữ mang vác…Mà rất hay ở chỗ những gì vợ hắn khóc lóc nhỏ vài giọt sầu rơi vãi, thì luôn kèm theo lời nhắn nhủ : Mấy anh nghe xong thì đừng nói với anh Dũng nhe! Ảnh mà biết được chắc em tự tử đó! (Bố ai mà dám nói, mai này ly thân, ly tán)

Chuyện gì nhà hắn cả bọn đều biết, từ cái chuông cửa hư, cho đến những lần chiến tranh banh nhà bể cửa…Qủa đúng là “đàn ông sắc xảo” cũng vác mang như phụ nữ “vượt cạn, đi biển”… phải thờ "bà tình iêu" cuối cùng của một cuộc tình. Ngày trước, muốn đi đâu thì đi, muốn trở về nhà lúc nào thì về, không ai gặn hỏi hay dò xét…Giờ thì cứ hát bài của “Ngày ấy đâu rồi, ngày ấy xa rồi…”

Như buổi Café từ chiều tới giờ, hắn nói như điệu buồn : Tao đố bọn mày biết được phụ nữ nghỉ gì đấy?…Đừng nói tao “sắc xảo”. Xảo quyệt như tao mà còn chết oan dưới ánh mắt sắc như dao, và những lần điều tra lúc nữa đêm của nàng nhà của tao, cứ đang buồn ngủ thì nàng dựng đầu dậy, vừa khóc, vừa tra hỏi xem có tội hay không có tội,cũng gật đầu cho xong chuyện…Có nhiều thứ, cứ tưởng là Hạnh phúc khi tạo được tiền tài và công việc tốt mà yên thân đâu nha. Luôn có những tiềm ẩn sau lưng khi có bạc tiền đầy đủ…Ôi! Câu nói của hắn vỡ vụn từng mảnh nhỏ, cứ như tui là khỏe re hay sao? Có nhiều thứ tui muốn như hắn mà chả được. Bởi thế, chấm dứt câu chuyện tại đây mà tui vẫn cứ mơ mơ màng nghỉ : “Người có, người không hạnh phúc… lúc buồn đều như nhau”

Cứ yên cho mỗi phận của một kiếp con người. Thôi thì làm “đàn ông xấu" mà không xảo quyệt là okie, cho mọi người ngồi  kế bên nhờ. Mà có gian xảo thì không thể làm được. Vì vẻ bề ngoài không "sắc xảo" nên thôi vậy!

The end!!!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét