Tổng số lượt xem trang

Thứ Năm, 19 tháng 5, 2011

Giấc Mơ Hè.

…Có một blogger vừa mới chết vì bị đứng tim. Khi lên Thiên đàng còn đứng lóng ngóng, thì Thượng đế hỏi : Con làm sao mà bị die vậy?

Blogger nọ liền thổ lộ chuyện “vì sao con chít” :

-Dạ Vâng! Con đang ngồi viết blog dưới trần, tự dưng có người nào đó nhảy vào comment chửi con, làm con tức quá cũng trả lời hơn thua với họ…Cuối cùng còn chết vì tức Ngài ạh…

Thế tại sao con tức?

-Dạ! Vì còn chưa quen,nên những câu từ ấy nghe choáng và lạ nên con tức khí "lăn đùng" ra chết…

Nói xong, blogger kia lại ôm ngực rên rỉ…Con lại mệt nữa rồi, vẫn còn thấy tức và chết oan uổng quá đây. Nghe xong Thượng đế bảo :

Con qua đứng phía trên trái.

Thượng đế nhìn xuống còn nhiều người mới vừa lên, cũng đứng lóng ngóng. Ngài liền phán :

Ở dưới trần, ai tham gia những mạng xã hội thì giơ tay lên.

Đám đông đứng dưới, giơ tay đồng loạt…Nhìn quanh, Ngài nhìn thấy đủ mọi thành phần :Gìa trẻ lớn bé đều ngơ ngác giơ tay lên và ôm lấy ngực.

Thế ai chết vì chơi Blog mà tức chết thì sang bên trái…

Cả nhóm người thất thểu bước hết sang bên trái. Duy nhất chỉ còn một người đứng yên

Ngài nói : Con không tham gia mạng xã hội và không chết vì tức giận sao?

-Không ạh! Con có blog, con vui quá nên con chết ạh! Vì con là người tạo ra những cái chết của những người vừa bước sang trái ạh.

Các blogger Ôh lên và nhìn xem mặt của người ẩn danh chọc tiết mình là ai…

Blogger vui vẻ cười sằng sặc…Mặt mày tím ngắt rồi tự die thêm lần nữa…3 phút sau đó Blogger vui vẻ ngồi tỉnh dậy bước sang bên trái…Các blogger kia sợ quá tránh xa xa. Còn blogger bước lên đầu tiên thì móc điện thoai đi động ra xin số blogger vui vẻ…

Thượng đế phán rằng : Giờ các con đang ở trên Thiên đàng, các con sẽ được lên mạng như ở dưới trần gian. Các con nên nhớ và chú ý. Trên Thiên đàng, các con được cho uống thuốc để quên hết quá khứ và luôn cả thuốc trợ tim loại hảo hạng nhất…Thiên đàng là nơi vui vẻ, không hận thù, không đố kị…Cấm tuyệt xiên xỏ nhau, các con đã hiểu chưa nào. Giờ thì các con cứ vui chơi và đi dạo Thiên đàng đi nhé. Thời gian ở Thiên đàng là bất tận không có đêm tối.

Thế là mọi người reo mừng nhảy lên hét vang trời. Họ đi dạo và cười nói rôm rả, họ chào nhau, hỏi tên nhau, níc name…Rồi họ vào mạng xã hội, họ add nic của nhau, họ chào nhau bằng những câu hỏi xã giao…Họ vui vẻ, chia sẽ mọi thứ cho nhau bằng nhưng nụ cười cảm thông. Một thời gian dài Các blogger Thiên đàng vẫn vui vẻ, vô tư…Cho đến một hôm, không biết chuyện gì xảy ra họ lại choảng nhau tiếp tục ngay trên Thiên đàng của Người…Lần này choảng nhau là do blogger chết đầu tiền khơi màu.

Cuộc chiến vẫn tiếp tục…Cho đến khi đồng hồ báo thức kêu vang trời, Giựt mình tỉnh dậy mới biết mình nằm mơ vì blog.

P/S :(Ngừa sâu răng) Bài viết chỉ mang tính chất vui vẻ, không nói đểu một ai. xin mọi người đọc theo cách vô tư nhất.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét