Tổng số lượt xem trang

Thứ Sáu, 17 tháng 12, 2010

Tờ 2 Dollar.


Hoàng dậy thật sớm, hắn pha ly cafe như thường lệ...Hôm nay, hắn đứng đấy chờ nước đun sôi không vội như thường ngày...Cử chỉ của hắn khác những ngày thường, hắn đứng nhìn ngọn lửa xanh lè cháy bừng, mắt trừng trừng mặc kệ tiếng kêu vang rít của cái ấm đang sôi... Hoàng suy nghỉ mông lung, không đầu không đuôi.Tay Hoàng với lấy cái ly trên giá. Hoàng đặt cái ly vào khoảng không, cái ly rơi đánh xoảng xuống đất vỡ tan tành làm hắn giật mình...Hắn nhìn những mảnh vỡ thủy tinh tung tóe trên sàn gạch. Những mảnh thủy tinh vụn nát như suy nghỉ của hắn đang nát vụn ra. Hoàng cuối xuống nhặt những mảng to...Hoàng nhìn quanh căn bếp tìm cái chổi...Tay cầm những mảnh pha lê vỡ, mắt vẫn tìm chung quanh. Hắn bực bội quăng mảnh thủy tinh vào góc bếp vỡ tan. Hoàng lấy một chiếc ly khác chỉ còn duy nhất một chiếc...Hoàng bỏ Cafe vào chiếc phin đúng bốn muỗng như thường lệ, nhưng sao sáng nay thấy ít quá, lại thêm một muỗng nữa...Hoàng rót nước sôi vào như mọi lần và bao lần thế, nước rơi vào phin cafe nhiều đến nổi trào ra cả mặt bếp...

Sáng nay, không như mọi khi, cứ như vô hồn...Hoàng ra soạn đống hồ sơ tối hôm để vào công ty làm tiếp. Một tờ 2 đô la rơi ra,. Hoàng với tay chụp lấy, tờ 2 đô bay vuột khỏi tay rơi xuống nền nhà...Hoàng nhớ ra từ tối hôm qua ,Hoàng đã lấy ra từ trong tủ trong một cái hộp đựng đồ kỉ niệm. Hoàng nhớ như in lần đầu và cũng là lần cuối Hoàng gặp Hương. Ánh mắt Hương thật đẹp, đen láy thoáng buồn...Đây cũng là định mệnh với Hoàng và Hương...Người ta thường nói. Khi hai tâm hồn quá đồng điệu thường họ không đi chung lối...Hoàng và Hương gặp nhau trên mạng. Họ có những nổi buồn riêng, hai người 2 nỗi niềm và gặp điểm giao nhau là nổi buồn...Cái khoảng thời gian “yêu đến cháy lòng” của Hoàng đã bớt nguôi ngoai, chỉ còn lại những cô đơn trống vắng trong những đêm trắng.

Hương một cô gái vừa bước vào tuổi 30... Hương, một tâm hồn rất nhạy cảm và lãng mạn, những vần thơ của Hương rất day dứt duy nhất dành cho một người... Hương vừa trãi qua một mối tình tan vỡ. Một mối tình mà chỉ có khoảng cách về lòng tự trọng của con gái lên tới đỉnh điểm. Thời gian quen biết Hương, thời gian Hoàng cảm thấy vui. Vui vì còn có người chia xẽ mỗi ngày...Cứ sáng lên ánh đèn vàng trong phiên chat mỗi ngày,những lời chúc an vui hàng ngày cho công việc, những nổi niềm được giao thoa...Có tiếng cười, có buồn vui và cả hờn ghen giận dỗi...Hoàng vui lên từng ngày theo mỗi phiên chat...Hoàng vẫn chưa biết mình có iêu hay không, Hoàng vẫn còn cảm thấy sợ khi nói đến tình iêu, vì Hoàng đã có một mối tình quá lớn không thể nào quên, rồi cũng va vấp như mối tình đầu “Hạnh Phúc” của Hoàng.

Hoàng có nhiều nổi niềm riêng mà Hương chắc không thể nào hiểu. Hoàng đã từng có gia đình, Hoàng có một đứa con...Đấy cũng là một lý do để Hoàng không dám mở lòng với người con gái mà Hoàng rất quý mến. Những lần nói chuyện với Hương về Tình iêu, Hoàng thường hay tránh né, vì Hoàng biết quý trọng người đối diện với mình...Gia đinh Hương sẽ không chấp nhận người đàn ông như thế...Định mệnh sẽ trở về và vẫn chưa kết thúc là thế...

Thời gian quen nhau cùng gần cả năm...Những tin nhắn thưa dần, những chào hỏi cũng không còn vui như lúc đầu...Hoàng gần như hiểu được những chuyện sắp xảy ra. Có nhiều đêm thức trắng suy nghỉ...Có nhiều lời trích dẫn “ Khi nhớ một người nào đó...Bạn hãy chạy đến với người đó...”Hoàng đã từng hỏi Hương : “ Em không thể không nghe lời cha mẹ phải không???” Hương bối rối và Hoàng đã hiểu...Nhưng cuối cùng không thể thắng đươc con tim ẻo lả. Hoàng đã chuẩn bị một hành trình mới, một sự khởi đầu và có lẽ là kết thúc...

Hoàng bàng hoàng khi nhận đươc tin nhắn : “Ngày mai là ngày dạm hỏi của em...Thứ Sáu này là cưới...Em không muốn làm cho anh buồn, anh đừng giận em anh nhé.”...

...Để sang nay, cây chổi đói vẫn đứng trơ ở chổ cũ...Những mảnh thủy tinh bể văng tung tóe...Tờ 2 đô la may mắn nằm trên sàn nhà mà Hương đã tặng cho Hoàng trong mỗi lần duy nhất họ gặp nhau thật vội...Hoàng nhớ mãi ánh mắt như trách móc và cả tiếng thở dài, bước đi vội vã như trốn chạy một cuộc tình của Hương...

Hoàng cuối xuống nhặt tờ 2 đô la may mắn của Hương dành cho mình...

Hai định mệnh, hai số phần nằm tròn trịa trong số 2 của đồng Dollar...

Hoàng chợt mĩm cười như chính với số phận...Ở thế giới này, ở niên kỷ này... Ta và em có thời gian được quen biết nhau...Và ta đã iêu em quá muộn!

Hoàng dẫn xe ra cổng, ngước nhìn bầu trời trong xanh...Hít một hơi thật sâu...Bóng nhỏ dần, khuất sau những làn xe đông người vội vã...

                                                     (Khiết Bông)

 

 

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét