Viện bảo tàng trong anh sẽ mở cửa
suốt, cho mọi người vào nhìn ngắm em, và anh thì sẽ thu được vé...
Những gì thuộc về em, từ sợi tóc,
miếng vỏ chanh em vất, chiếc khăn tay còn nguyên mẫu nước mắt đã được
trữ lạnh hay bước chân em đã từng đứng trên bậc cửa nhà anh. Anh đã
đào lên, đem nguyên khối bê-tông ấy cất vào trong nhà...Còn nhiều thứ
sẽ không có giá trị, nếu như anh không đem đi ép chứng cứ kia làm kỉ
niệm cất vào ngăn tủ.
Ngày xưa, có con muỗi đã từng hút
máu của em, một giọt máu lạc loài...Anh đã bắt nó, và ép cho thật
khô, không cho giọt máu của em phải lang thang, rồi lạc vào trái tim
khác. Con muỗi vẫn chưa hóa đá, nhưng giọt máu kia đã đổi màu hanh
khô.
Sáng nay, cơn mưa bất chợt lại về.
Anh lại mở cửa trưng bày hơi thở của em. Em như đang ở quanh những
khóm cây, mùi hương của em anh ví như lọ nước hoa Kenzo và cả thân chai
cong lượn mảnh mai kia anh phải nhớ đến dáng em.
Mưa, đã làm ướt đi sợi tóc anh lưu
trữ...
Mưa, đã làm anh phải đuổi đi đám
nhỏ bất lương ở ngoài hiên vì cái tội dám ở truồng tắm mưa chen vào
suy nghĩ của anh...
Mưa, anh đứng bên hiên nhà em mà chả
dám bấm chuông cửa...Anh lại muốn đào cái miếng sân kia có dấu chân
của anh về làm kỉ niệm bổ sung cho cái bảo tàng viện...
Sáng nay, anh lại có ý tưởng và
chăm chút lại cái Viện Bảo Tàng của anh.
Em có quyền đọc to rồi
biến mất...
Còn anh, vẫn mở cửa chỉ một ngày
mưa bất chợt.
Miếng vỏ chanh em đã từng vứt.
Anh khắc lên ba chữ...
P/S : Ai đoán được 3 chữ gì nhẻ?
Miếng vỏ chanh em đã từng vứt.
Anh khắc lên ba chữ...
Mò thôi đã mệt
Trả lờiXóaDe et co ji ma kho..ec ec..
XóaQua day co ai tang theme kg? ??hooooo
chưa có ạh! đang mò mẫm từ nãy giờ đây!
XóaHello
Trả lờiXóahê nhô nhà Me! Vui khi được em gái bước vào cái trang mới chưa có ai choảng nhau như bên yahoo hé!
Xóaem góp mặt nè hai ơi
Trả lờiXóaToi bua ni moi bo vao đây tra nhơi cho em ni...hê nhô! Vui la chinh khoẻ la mươi em nhe´!
Xóa