Tổng số lượt xem trang

Thứ Ba, 15 tháng 5, 2012

Điều Trị Bảo Tồn.

…Mơ màng chìm vào giấc ngủ.

Cuộc họp khẩn cấp của các chi-cơ :

-Hắn ta ngủ rồi! Đốt sống cổ lên tiếng.

Phải chèn ép hắn thôi. Bao nhiêu năm rồi, cứ ăn chơi nhảy múa suốt làm cho tất cả chúng ta đều mệt lử. Ai như thế nào thì cứ giơ tay lên nhé, chứ như đốt cổ tui thì cứ xoay trái, phải, ngó lên, nhìn xuống lên tục hằng bao năm… Đã bao lần, cứ gửi báo cáo lên anh đầu mà anh ấy im re không ý kiến cò chi đâu nào…Anh tay thì như cỗ vũ hắn ta vậy. Cứ ngồi đó mà liên tục vỗ tay nghe đôm đốp, cứ thế mà nhiều khi ngồi chơi lướt guitar với hắn cả buổi không kể chi đến các cơ quan Tai-mũi-họng hay Xương-Cơ-Hoành-Tá tràng đang rất ư là mệt mõi vì phải chịu đựng âm thanh như tra và tẩn vào lỗ tai…Mà nói thật! Anh tai nhà mình giỏi chịu đựng thế cơ chứ. Không mệt thì cũng phải ngu ngơ chứ ai mà còn tiếp thu tiếng gào gào trong cổ họng như con mèo hen trong mùa đông lạnh lẽo. Nói đến đây, Anh cẳng-chân lên tiếng :

-Chú thì sướng hơn tui. Cứ như tui đi rồi phải khổ…Cứ vác hắn đi nhong nhong suốt cả năm này đến năm khác. Đã thế còn phải khổ với hắn khi hắn nhảy tưng tưng mỗi khi chiều tối về.

Này nhé!Cơ năng của tớ là vận động thiết thực dành cho cuộc sống. Đi và chạy là việc của tui…Đôi khi tui cũng phẩn nộ nhưng phải nghe lời của anh Đầu. Anh chỉ nói có một câu mà tui ngẫm nghĩ quá đúng :

-Mấy chú cứ nghe lời anh đi…anh biết nếu mấy chú phản đối thì chỉ thiệt cho chúng ta…Thử mấy chú mà nằm một chỗ thì có thấy cuộc đời này tối đen đến cỡ nào. Không những thế chú sẽ teo tóp, hom hem kinh khủng luôn đấy.

Anh đầu nói đúng và quá chuân, cho nên mọi người luôn ủng hộ. Anh luôn là người có vị trí cao nhất và vững vàng nhất khi nhìn thấy và lường tiên đoán trước mọi việc sắp xảy ra. Nhưng anh, có bao giờ nghĩ cho chúng ta phải chịu đựng và sẽ thọ được như thế nào không nào?

…Này, này! Cơ-lưng vẫn nằm ngữa ra đấy mà hưởng thụ àh? Anh đang chèn thằng xương đùi đấy nhé đừng có mà vô trách nhiệm. Cơ lưng vẫn không nói , không rằng, xoay nghiêng sang phải như không muốn nghe…

Thằng xương-đùi lên tiếng :

-Đúng rồi! Anh ấy luôn làm thằng em này đau nhức cả đêm đấy.

Cơ-lưng lại quay sang trái vẫn không thèm chìa ra một câu xin cái lỗi ấy.

…Lúc mấy chú sung sướng ta đau gần chết mà có kêu với chả bảo ai đâu nào. Nói đến đây cơ-lưng ngồi bật dậy. Thằng mồm ngồi lẩm bẩm :

-Điều trị bảo tồn…Điều trị bảo tồn…Từ chuyên môn, thuật ngữ của y học sao mà buồn cười đến thế cơ chứ!

…Hắn! Lại mơ mơ chìm vào giấc ngủ với cái miệng nhoẻn miệng cười cười…Giống như động vật quý hiếm và thuộc vào loại danh sách đỏ lè lè…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét