Tổng số lượt xem trang

Thứ Năm, 17 tháng 2, 2011

Cắt cơn Iêu.

Cắt cơn Iêu...

Nghe cứ như người nghiện ấy...Không sao? Tất cả hãy để dành cho những đêm không không ngủ, hay đại loại là ngồi một mình nhớ vu vơ...Tình cảm con người, hay con tim luôn trở chứng bất thường, có thể cho là đúng,sai...nếu như...hay thì, là... Tình có là gì đi nữa, thì vẫn còn một chút gì đó để ta nhớ và vấn vương...

Hãy để dành một góc nhỏ con tim còn “run” bần bật và nhói nhói một tí như thể ta còn có cảm giác bất chợt thương nhớ...

Ta còn một khoảng trời xanh, ta còn có những người bạn, ta iêu cuộc sống này...Ta có thể và còn có thể chịu đựng thêm nhiều nổi đau nhiều hơn thế, vì nhiều thứ...

Cắt cơn Iêu...

Đâu phải chỉ vì Tình Iêu làm ta đau hay rỉ vài giọt máu, còn nhiều thứ làm cho ta chảy máu, chất “nước màu đỏ” cần cho sự sống này, chất “màu đỏ” nuôi ta lớn khôn...Để vài lần vụn dại nhỏ vài giọt khi Iêu...Để rồi máu chảy khô kiệt xanh xao, nhợt nhạt...

Ta thích sự bất ngờ đến đáng sợ...

Một sáng, khi thức dậy ta nhận được một tin nhắn thương nhớ của ai đó...

Một cuộc gọi nhầm số...

Một cuộc gọi không mong muốn...

Một số lạ hoắc cao giọng la mắng...Bất ngờ và thú vị đấy chứ.

Cắt cơn Iêu...

Iêu ai cũng thế, thôi thì Iêu bản thân mình...Nhủ thầm với trái tim khó tính khô cằn, ví trái tim như trái dừa to chứa nhiều cuộc tình, khô khóc, mất nước lạt nhách...thêm tí muối từ nước mắt phơi khô cho thêm ngọt...Lại “chạy nhảy” ở đâu đó cho tim đập mạnh như đang Iêu...Tim to thì khỏi phải sợ rạn hay nứt, để khỏi vỡ tan như bao lần...

Cắt cơn...

Đâu cần phải dùng thuốc...Đâu cần phải điên loạn...Mắt trừng trừng nhìn trần nhà đếm vài con Thằng Lằn rồi lằng nhằn...Ngủ vùi khi trời gần sáng.

Thức dậy, tim vẫn nằm bên ngực trái...Vẫn gõ nhịp đều đều...Mặt nhợt như những cô người mẫu trang điểm cho những đêm hội...Chạy giữa phố đông vui, máu lại chạy đều, sắc mặt lại tươi tắn...

Cắt cơn!!! hết nghiện...Ham hố thứ khác...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét